Saturday, 1 April 2017

HÓA GIẢI HẬN THÙ SẼ CÓ BÌNH YÊN.

Yavachampa
Con người có thể thay đổi nên tốt được nếu mình muốn. Lòng thù hận, uất ức đã tiêu hủy một nhân cách có thể tự
hoá giải được. Việc có hay không poh gak không quan trọng. Cơ quan chuyên môn có trách nhiệm đã làm hết mức. Sử dụng là quyền tự do cá nhân. Chỉ vì một hội thảo với mười mấy vị tham đự bị phá sản mà uất ức tới hôm nay. Hầu như bài báo nào về akhar Thrah cũng đều nhắc tới và chửi những ai còn dùng poh gak. Dù câu chuyện đã được khép lại nhiều lần từ 2007, nhưng kẻ thua cuộc vẫn ấm ức, thù hận. Đọc các bài lên án trí thức Cham " không tôn trọng đi sản ngôn ngữ, văn hoá Champa..." trong cpk sẽ rõ. Hội thảo poh gak tại Kuala Lumpur 2006 phá sản không do ông Tỷ, hay ông Cẩn, hay ai đó ... mà do chính anh không biết poh gak có dùng từ xưa.
Vì đem cái thù hận riêng tư vào trong báo chí đã khiến champaka.org từ chỗ ai cũng yêu mến, tin tưởng thành
champaka.info đầy rẫy những kiểu chửi mà không ai dám đọc, còn thêm mắc cở và tiếc cho một khoa bảng, nhân tài, một đàn anh trong sáng đầy ánh hào quang, nay không còn nữa. LÒNG THÙ HẬN HUỶ HOẠI NHÂN CÁCH MỘT CON NGƯỜI VÀ XÓA BỎ UY TÍN CỦA MỘT TỜ BÁO.
Nếu biết bệnh tự sữa sẽ khỏi, không bao giờ muộn. Tôi hoàn toàn tin là được. Biểu hiện bệnh thù hận đã hủy hoại một nhân cách thế nào xem Chau Van Toan sẽ rõ.
"Rất tiếc dân tộc Chăm sản
sinh ra một con người như thế!Có một ông bạn hỏi tôi: “Tại sao xã hội Chăm cứ xáo trộn liên miên và không thể đoàn kết nỗi?”. Tôi chỉ biết trả
lời theo cách duy tâm: “Vì ông Trời muốn thế, tất cả mọi người muốn yên ổn và đoàn kết, nhưng chỉ có một người KHÔNG MUỐN, thế là xã hội cứ cuốn theo vòng xoáy!!” Ông bạn còn muốn hỏi nữa, nhưng tôi bảo là tôi không trả lời nỗi đâu, tôi chỉ biết giải thích như thế này cho bạn tạm hiểu thôi!
- Thứ nhất:
Vì xã hội Chăm có một tiểu nhân
a/ Người Tử Tế viết rất chí lí:
Câu chuyện “Ngữ pháp tiếng Chăm” là câu chuyện rất hay và tích cực trong xã hội nghèo khổ vì dám bỏ công sức ra dịch một quyển sách khoa học cực kỳ khó dịch mà lại bỏ tiền túi ra in để biếu không cho các trường học vùng Chăm và các trí thức Chăm. Dĩ nhiên, dư luận Chăm đánh giá cao nghĩa cử này và mong muốn mọi người dân tộc thiểu số nghèo đói trên Thế giới nên noi gương hai ông Lưu Quang Sang và Ngụy Văn Nhuận (2 dịch giả), nhưng lại có người tên là P.D cố thổi bung việc này thành xì căng đan trong xã hội Chăm mới “đặc biệt” chứ!?
b/ Sao lòng dạ nhỏ nhen, tị hiền jhak hatai kiểu tiểu nhân như thế?
Đó là do Trời sanh ông ta ra như thế, tâm địa rất xấu xa đê hèn bẩn thỉu! Hai ông Sang và Nhuận cùng làm một công việc như nhau là “dịch sách” đó, nhưng ông Nhuận được “tha tội” hết, không hề nhắc đến, chỉ một mình ông Sang lãnh tất cả mọi tội lỗi, vì P.D chỉ hận thù ông Sang do hơn ông ta (ganh tị)?? Cùng một tấm hình in ở cuối bìa sách, nhưng mấy người khác như bà vợ Lafont, Dominique Nguyễn không hề hấn gì, chỉ có vợ chồng ông Sang là bị P.D trút hết hận thù lên đầu lên cổ!! Câu chuyện đẹp đẽ này đã bị bóp méo ma thuật như thế cũng chưa đủ, P.D lại cố tìm kiếm ẢNH của các bà con ông Sang, cháu xa cháu gần ra hết để treo cho thiên hạ xem là “có tội” vì theo hùa với ông Sang “trước kia”!!! Hèn hạ, tiểu nhân như thế là tột cùng rồi đầy P.D ạ!
c/ Ông Jay Scabarough, một người Mỹ rất vô tư, cũng có nhận xét rất dí dõm:
“Gia đình ông Lq Sang đã bỏ tiền 200USD ra mua sách của Lafont do TS Po Dharma bán, nhưng ông Sang không đi dự cuộc Hội thảo sách vì bận, thế là bị P.D lôi ra chửi rủa không còn thể thống gì, trong lúc đó thiếu tá Đặng Chánh Anh cũng không đi dự Hội thảo nhưng chẳng hề hấn gì!!” Ông Jay không đưa ra kết luận cụ thể nhưng chỉ bỉu môi và đưa hai tay lên trời, chắc có ý cầu Trời cứu vớt Dân tộc Chăm!
d/ Bôi nhọ, mạ lị ông Lq Sang trên Champaka.info rất hèn hạ, nhưng P.D lại không dám đứng tên mình mà chỉ núp
bóng ja warpalei rất nhục nhã, đúng là loại TS tiêu biểu cho sự hỗ thẹn của dân tộc Chăm!
- Thứ hai:
Vì xã hội Chăm có người rất đê hèn, bẩn thỉu:
¬a. Tị hiềm sahatai muốn dìm mọi người:
Câu chuyện thê thảm nhất
Là câu chuyện DOHAMIDE. Ông ta không phải là nhà lịch sử. Vào thời 1960, dân tộc Chăm chưa có nhiều người Đại học (P.D mới còn tiểu học) nên ông ta cố gắng tìm tòi nghiên cứu viết ra được quyển sách “lược sử dân tộc Chăm” để giới thiệu cho người Chăm, dĩ nhiên không thể hoàn chỉnh được, còn có sai sót. Vào năm 1985,
khi P.D có bằng lịch sử rồi thì lại ganh tị, jhak hatai với Dohamide, đáng lẽ phải cám ơn ông ta đã có công lớn như người Chăm hằng bày tỏ, nay P.D nổi khùng chửi rủa thậm tệ: “Ông không biết chữ Chăm, ông không phải là người Chăm ông không có quyền viết lịch sử của chúng tôi!??” Bà con nghĩ sao, có phải là tiểu nhân và vô giáo dục không? – Đến năm 2015 này, câu chuyện vô giáo dục đó lại trở lại với INRASARA. INRASARA nổ lực viết được quyển từ điển nhỏ “4.650 từ Việt Chăm thông dụng” là đáng hoan nghênh lắm lắm. Nếu có sai sót thì ta góp ý
xây dựng để điều chỉnh bổ sung chứ Dân tộc Chăm đâu có Hàn Lâm Viện? Sao P.D lại giở trò bêu xấu thậm tệ!?? Mà tiếc thay P.D có hiểu gì về chữ nghĩa Chăm đâu mà cứ diễn trò phê phán như bậc thầy? (Nhận xét của ông Nguyễn Văn Tỷ trước đây). Đúng là quá jhak hatai mà hóa điên khùng!! Còn tệ hại gấp trăm lần hơn là
P.D núp dưới tên jawarpalai trên báo Champaka ngày 11/8/2015, vin vào bài phỏng vấn Inrasara của đài Á Châu tự do, rất là chuẩn mực và đầy văn hóa, để moi móc những chuyện xưa cũ rất méo mó lệch lạc và đê hèn bẩn thỉu: “Tôi đau lòng….tôi đau lòng…. (đếm được 8 lần), không phải đau lòng vì lưu vong bị cấm về Việt Nam
thăm mẹ già mà lại đau lòng sao INRASARA HƠN MÌNH QUÁ XÁ VẬY?? Đồ bẩn thỉu, tiểu nhân!!
b/ Tranh quyền lãnh đạo Dân tộc Chăm:
P.D không bao giờ tha thứ cho ông Lq Sang, tại sao lại dành được uy tín đối với cộng đồng Chăm ở Sacramento, cũng như Đắc Văn Kiết được cộng đồng Chăm ở San Jose quí trọng! Chính vì vậy mà ca sĩ Chế Linh cũng bị hạ bệ dài dài, Quảng Đại Cẩn bây giờ và Thành Đài trước đây (lúc lập Chính Phủ lưu vong) cũng bị “gỏ đầu” cho thấp xuống chứ không được nhô lên cao hơn P.D!! Riêng Ysa Cosiem, P.D cũng căm ghét lắm vì dám nhô đầu lên
bằng cách làm từ thiện giúp đỡ lung tung hết! Mọi người phải ngồi im một chổ để chờ P.D “dìu dắt huấn thị” và có bổn phận phải xếp hàng sau “Quảng Tổng Thống”! Có thể mọi việc sẽ được yên ổn và người Chăm sẽ được đoàn kết!Nói tóm lại trong lúc cả cộng đồng Chăm vui mừng khi được đón thêm nhân tài, nhà thơ, nhà văn, nhà từ thiện
hay các tuổi trẻ được học vị học hàm để được vinh danh xã hội Chăm thì P.D buồn bã và nổi khùng đùng đùng đạp đổ tất cả!!! Trời đất!
- Thứ ba: Vì xã hội Chăm có kẻ ác ôn, lừa thầy phản bạn
- Trước hết phải kể đến thầy Sang và thầy Tỷ đã từng dạy P.D tại trường Trung học Duy Tân – Phan Rang, nay hắn lại trở mặt phản thầy, xem thầy như kẻ thù không đội trời chung!
- Linh mục Moussay đã từng cưu mang giúp đỡ P.D sang du học Pháp, giới thiệu với gia đình giáo sư Lafont, từng
dìu dắt hắn đến thành người. Nay Linh mục là nhà tu hành và bậc thầy đã mất, nhưng khi cần thiết P.D vẫn bôi nhọ bằng cách phao tin trên Champaka là Moussay “có dang díu với Thuận Thị Trụ”!! Đáng thương xót cho Cha Moussay! Xin cha hãy tha thứ cho kẻ côn đồ!
- Ông Ngụy Văn Nhuận là bạn thân cùng học ở Pháp với P.D và từng dạy tiếng Pháp cho P.D nhưng hắn tìm cách để hất N.V.Nh ra khỏi Đại học Sorbon để dành mọi ưu thế cho mình. P.D cũng không tha cho NVNh bằng cách bày vẻ câu chuyện rất khôi hài với người ở Pháp…
- Ông Dương Tấn Thi vừa là bậc thầy của P.D ở Pháp, vừa là bậc chú. Nhưng P.D vẫn tìm cách hạ bệ bằng cách
phao tin là DTThi sống đói rách ở Pháp, phải lao động khuân vác, nhiều lần bị té chấn thương vì sức yếu, hay có lúc DTThi lại phải đứng bán xăng nhưng vì lẩm cẩm nên tính tiến cứ nhầm lẫn phải bồi thường! Gần đây lại nói là DTThi trí thức Chăm mà chỉ biết làm công quả cho các chùa ở Pháp (làm cỏ, tỉa bông, tưới nước…) không giúp ích gì cho xã hội Chăm!!
- Trong lúc người Chăm (kể cả Chăm kiều ở Mỹ) rất mong muốn duy trì việc dạy học chữ Chăm trong các trường
Chăm ở Ninh Bình Thuận thì riêng P.D đang khoe với thiên hạ là ông ta phải làm sao tìm cách đóng cửa các trường này! Đúng là tay ÁC ÔN, CÔN ĐỒ của xã hội Chăm!
Bà Thuận Thị Trụ dù có thù hận đến đâu, cũng là chiến hữu với nhau trước đây. Phải là người tán tận lương tâm
tôt cùng mới dám bày trò bêu xấu bà Trụ như P.D đã làm! Cử chỉ rất đê hèn mà ai cũng chê trách, khinh khi!
“Những chiến sĩ Fulro đã chết hết”:
Tôi đọc được trên web Champaka bài ngày 18/8/2015 do BBT (tức P.D) viết, những dòng chữ khoe cho chiến công Fulro của PoDahrma. Tôi chú ý 1 tấm hình ở trang 3 chụp tập thể, ở dưới có ghi hàng chữ: “Tất cả người trong hình đều bị chết trên chiến trường ngoại trừ TS PoDahrma”. Một hình khác ghi: “Thanh niên Fulro gốc Chăm Ninh Thuận. Tất cả đều chết trên chiến trường Fulro”. Tự nhiên tôi rùng mình, nổi da gà! Ai chỉ huy chúng để chúng chết hết, ngoại trù TS PoDahrma? Đánh giặc kiểu gì mà tất cả bính lính đều chết cả, chỉ sống sót được người chỉ huy? Người chỉ huy lại được du học Pháp để trở thành Tiến sĩ? Tự nhiên tôi lại đặt ra nghi vấn có sự sắp xếp ma giáo gì đây? Dahrma ơi! Mi hảnh diện lắm sao? Trời đất ơi! Sao không sắp xếp cho thẳng chỉ huy này chết để tất
cả binh lính đều sống thì xã hội Chăm hôm nay đẹp đẽ biết bao nhiêu!! Tiếc quá Thượng Đế ơi!
Do Dahrma có tài chỉ huy tuyệt chiêu kiểu Napoleon nên mới thích khoe cho chiến công của mình! Đúng là tên ác
ôn côn đồ của lịch sử Champa!
KẾT LUẬN:
1. Thật tội nghiệp cho dân tộc Chăm:
Một người có nhiều khuyết tật như PoDahrma, nghiện ngập thuốc lá, cà phê và RƯỢU quanh năm suốt tháng ngụp lặn với loại cấm kỵ ấy mà phải mất ngủ. Con người như thế có thể nào là BÌNH THƯỜNG được không?? Thế mà muốn làm CHÍNH TRỊ? Lại nắm được nhiều phương tiện trong tay: Tiền, website, báo, địa vị sẵn có, tất nhiên xã hội Chăm phải nát tan, không khác gì HITLER Tốc Kê nắm được quyền lực thì nước Đức phải trở thành tro bụi trong Thế chiến thứ hai!!
2. Một người không phân biệt được đúng sai, ăn nói lung tung mà tranh luận về khoa học thì phải dẫn đến kết quả
đúng đau buồn và hổ thẹn là chữ Chăm cải tiến “có 9 sai lầm” mà cứ trồi sụt trong 10 năm chửi bới thiên hạ, nay lại “đại hạ giá” còn có hai là “dartha phải có troh aw và không có pah gak”! Nhưng không ai thèm trả lời!! Nhục nhã đến thế là cùng! Tôi nói nhục nhã là nhục nhã cho xã hội Chăm, còn anh ta có biết nhục nhã là gì đâu, và cũng không biết mắc cỡ như một con người văn minh!! Thế thì làm sao nói chuyện?
3. Tôi xin chân thành chia buồn và có lời an ủi đến những trí thức Chăm đã bị Dahrma tấn công, hãy xem đó là
việc rủi ro đi đường bị chó dại cắn, thế thôi!
Rõ ràng bà con ta ai cũng biết trong xã hội Chăm chỉ có hai người là xứng tầm đối thoại với Dahrma là PO TAO
và THÚY DIỄM. Còn chúng ta chỉ đối phó để không bị gục ngã đấy thôi!
Cuối cùng, trong xã hội Chăm hiện đại, chúng ta phải chấp thuận câu tục ngữ Việt Nam này: “Người dại ở truồng,
người khôn mắc cỡ!” Đành phải chấp nhận vậy!
Xin chào bà và chúc nhiều may mắn và….. hy vọng!

CHÂU VĂN TOÀN."

No comments: